Thứ Sáu, 14 tháng 11, 2014

Tình người và Công Việc

Hôm nay tôi và chị tôi đi Siêu thị Coopmart mua một đồ dùng trong nhà, lúc đó cũng 21:30 và tôi nghe thông báo Siêu thị sẽ đóng cửa lúc 22:00 . Tôi và chị tôi nhanh chóng tìm một quầy tính tiền, tôi cũng không mấy để ý xung quanh, tôi thấy một quầy đang tính tiền nên tôi chạy vội đến sắp đồ vào Line, trước mặt tôi là một  bạn 'áo trắng' 
 *Áo trắng là nhân viên thực tập, còn nhân viên chính thức sẽ mặc đồng phục của Siêu thị*
Bạn tính tiền dùm món hàng của tôi, mọi thứ rất bình thường và bạn đó rất cẩn thận phân loại từng món hàng một, đến lúc tính tiền Tampon có 4 gói được quấn chung trong một băng dính "Quà tặng" bạn này bấm số lượng 4 và nhập mã số, tôi thắc mắc : "Chị ơi, cái này quà tặng là quà tặng sao vậy chị" thì có một chị ‘áo xanh’ đứng kế bên chị đó hỏi bạn ‘áo trắng’:
-          Mua 3 tặng 1 tính tiền nhiêu ?
-         .Bạn áo trắng có vẻ run nói “dạ tính 4” .
-         Mua 3 mà tính 4 hả , trả lời hay thiệt ah !
Bạn áo trắng không biết làm sao hỏi chị ta là nên làm sao? Chị này nạt tức thì “thì trừ ra cho khách chứ gì” . Bạn áo trắng liền ghi xuống tờ giấy trừ ra, đang ghi cũng bị chửi . Nói thật là Siêu thị còn không ghi tặng như thế nào, tôi còn phải tự hiểu ra nữa chứ, còn không biết những người nhân viên khác có tính 4 hay không nữa chứ !! Đâu phải ai  cũng biết ? ?
 Đến lúc tính tiền, tôi trả bằng thẻ và tôi nhìn thái độ bạn áo trắng tôi cũng có thể hiểu đó là lần đầu tiên bạn đó đi làm, và cũng do quá run nên bạn cắm nhầm đầu thẻ vậy mà bà chị kia lại đánh vào tay bạn đó, chửi bạn đó “Đã nói rồi, cắm thẻ phải cắm vậy mà cũng không nhớ” . Tôi thật không hiểu trước đó những Siêu thị khác bao nhiêu nhân viên cũng cắm sai rồi rút ra làm lại thôi mà làm gì phải đánh người ta ??
Con người ta đối xử với nhau vậy sao? Hay cách đào tạo nhân viên là vậy ? Tại sao bước vào những nhà hàng, những nơi nước ngoài đầu tư, nhân viên lại chuyên nghiệp và cả quản lí còn nói chuyện với nhân viên một cách đàng hoàng như là người đi trước hướng dẫn người đi sau !
Còn người Việt Nam mình đang làm cái gì vậy ? Quản lý là cái gì ? Cũng là Nhân viên mà, họ lấy đâu ra cái quyền chà đạp hay đánh đập một cấp dưới. Ở Siêu Thị này đã như vậy thì biết bao nhiêu doanh nghiệp Việt Nam ngoài kia cũng đối xử với người xin việc như vậy ? Tại sao những Lãnh đạo của một doanh nghiệp có thể lơ là trong việc đào tạo như vậy ? Rồi những người được đạo tạo bị quát mắng như vậy cũng có ngày họ cũng sẽ làm Quản Lý và họ sẽ đào tạo những người sau này thế nào đây?
 Tôi cũng đi khá nhiều nơi thấy nhiều cảnh Nhân viên thì làm như Trâu, Quản Lý thì lấy cái quyền rồi than “áp lực” và la mắng người khác! Nhân viên làm sai đâu phải trách nhiệm tất cả về Quản Lý cũng là 50-50 thôi mà !
Cũng chính vì Nhân viên bất mãn Quản Lý mà tìm đến những nơi làm việc khác , có khi là công ty đối thủ để giúp sức, biết bao nhiêu doanh nghiệp phải phá sản. Nhân tài cũng bất mãn Quản Lý kém cỏi mà về quê nhà tự mở một tiệm Net, quán ăn, Café… mà tự kinh doanh, đó là hiện trạng Việt Nam hiện nay… sinh viên ra trường thì nhiều, lực lượng lao động lớn nhưng chẳng bao giờ sử dụng được. Họ đổ lỗi  cho người lao động, cho sinh viên... Sao họ không nhìn lại bản thân mình đã nhận Nhân Viên một cách tủy tiện chỉ dựa vào bằng cấp, thâm niên 4,5 năm (chứ không phải kinh nghiệm nữa vì nói về kinh nghiệm thì người làm 4,5 năm chưa chắc bằng người 1 năm), họ cần người kinh nghiệm vậy những người không có kinh nghiệm đưa ai đào tạo ? Doanh nghiệp ‘đòi hỏi’ người xin việc : Trung Thành, Có Kinh Nghiệm, Tài Năng… đòi hỏi cho đủ thứ vậy mà không tự Đào Tạo ra, chỉ muốn có sẵn .Tôi tự hỏi bộ trên Trời rơi xuống cho Doanh nghiệp những người như vậy hả ? Đào tạo một anh chàng Trung Cấp mới ra trường có tay nghề còn hơn là một Ông Thạc Sĩ chỉ có kiến thức và bằng cấp! Lắm khi chàng Trung Cấp con Trung Thành và có Đạo Đức, yêu thương công ty hơn là ông Thạc Sĩ nữa
Còn những người có tài năng luôn bị vùi dập bởi những Quản Lý không có trách nhiệm, không có khả năng lãnh đạo. .. hỏi sao nhiều người Việt quay lưng lại với chính đất nước của mình . Biết bao giờ con người ta mới học được cách trân trọng một con người, biết bao giờ doanh nghiệp Việt Nam sẽ đổi mới cách đào tạo? Biết bao giờ Quản Lý nhận ra đào tạo một con người thành công chính là Phúc Đức của họ, la mắng không bao giờ là Thượng Sách, cái mà một 'lính mới' cần đó là sự tận tâm chỉ dạy của người 'đi trước'? La mắng Nhân viên thì cũng chỉ làm rối rắm hơn thôi chứ chẳng có tác dụng gì để làm Nhân viên tiến bộ cả :)




Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét